Loading...
🚌 Đến với Bảo tàng Mỹ thuật TP.HCM, học sinh PHS học hỏi những tinh hoa hội họa Việt Nam xưa và nay.
Chuyến đi là một hành trình nhỏ trong không gian, nhưng rộng lớn trong chiều sâu cảm thụ – nơi cái đẹp không chỉ được ngắm nhìn, mà còn được lắng nghe bằng những suy tưởng và rung động rất riêng. 🌠
📸 Mỗi bức ảnh các em chụp, kèm theo những dòng cảm nhận khác biệt của mình đều là lời đối thoại chân thành với cái đẹp.
Học sinh PHS học Mỹ thuật, sử dụng tốt cả cọ, các loại màu và máy tính để vẽ tranh. Các em luôn học hỏi từ các bậc thầy tinh hoa, tự hào về nền nghệ thuật nước nhà với những họa sĩ mang tầm Quốc tế.
#PHS #BảoTàngMỹThuậtTPHCM #VuiVẻ #HọcHỏiLiênTục #KhácBiệt #ChuyếnĐiCảmThụ #TinhHoaHộiHọa
Bức tranh “Thiếu nữ” của họa sĩ Nguyễn Trung chỉ vẽ một bóng lưng trần, nhưng lại gợi nên một nỗi cô đơn đến thắt lòng. Dáng ngồi co lại, hai tay ôm lấy chính mình như một hành động vừa tự vệ, vừa níu giữ chút gì đó sau tổn thương. Cô gái quay lưng, từ chối mọi ánh nhìn, thu mình lại giữa không gian lạnh lẽo và câm lặng đến vô cùng. Không cần gương mặt, không cần lời kể, bức tranh vẫn khiến người xem nghẹn lại, bởi phía sau tấm lưng ấy là cả một thế giới nội tâm đầy đớn đau và mất mát. / Trần Thuỷ Tiên – 11
Bức tranh “Bác Hồ với Tây Nguyên” của họa sĩ Xu Man – hiện được trưng bày tại Bảo tàng Mỹ thuật Thành phố Hồ Chí Minh – là một tác phẩm có giá trị lịch sử và nghệ thuật sâu sắc. Tác phẩm khắc họa hình ảnh Chủ tịch Hồ Chí Minh gần gũi, thân thiện với đồng bào các dân tộc Tây Nguyên – một biểu tượng sinh động cho tinh thần đại đoàn kết dân tộc. Qua tinh thần dân tộc và cảm xúc chân thành, họa sĩ Xu Man đã thể hiện tình cảm kính yêu của đồng bào Tây Nguyên đối với Bác Hồ, cũng như sự quan tâm của Bác đối với đời sống của người dân nơi đây. Bức tranh không chỉ ghi dấu một thời kỳ lịch sử hào hùng mà còn góp phần giáo dục thế hệ hôm nay và mai sau về giá trị của lòng yêu nước, tình đoàn kết và đạo lý “uống nước nhớ nguồn”. / Trần Ngọc Thủy Tiên – 11
“Là Hương” bộ sưu tập của nghệ sĩ Thu Hương bao gồm hơn 150 tranh acrylic và 550 sản phẩm từ gốm, với các hình thù khác nhau. Theo lời của hoạ sĩ chia sẻ các bức tranh đều có tâm là các bông hoa.
Bức tranh này là bản trường ca về sự kiêu hãnh nữ giới. Ở trung tâm bức tranh, một đóa hoa đỏ thẫm hiện ra như người phụ nữ khoác lên mình chiếc váy của lửa – đỏ sậm pha nâu đất, thêu dệt bằng những đường vàng lấp lánh. Cô không đứng đó để được ngắm nhìn – cô tồn tại như một mặt trời, buộc thế gian phải ngước lên. Nhưng cuộc đời với những vết cứa vô hình đã rạn nứt dần ánh sáng ấy – như cách tổn thương gặm nhấm sự trong trẻo của tâm hồn. Thế nhưng, chính từ những vết nứt ấy, cô hiện lên càng rõ hơn – một đóa hồng bằng lửa, dịu dàng mà không yếu mềm, cháy bỏng nhưng vẫn thướt tha.
Ở “Là Hương”, mỗi nét cọ là lời thì thầm: “Em xứng đáng được yêu thương như chính con người em – không cần phải hoàn hảo, chỉ cần là chính mình.” Bởi phụ nữ, tự thân, đã là kiệt tác – những đóa hoa biết cất lên khúc hát từ nỗi đau, biết tỏa hương từ vết nứt, và biết nở rộ giữa bão giông cuộc đời. Đó chính là phép màu của nữ tính – vẻ đẹp không nằm ở sự trọn vẹn, mà ở cách ta dũng cảm là chính mình giữa một thế giới luôn muốn nhào nặn ta theo khuôn mẫu của riêng nó. / Phạm Tôn Nữ Minh Ngọc – 11
Bức tranh “Ra Khỏi Nỗi Buồn” của họa sĩ Nguyễn Trọng Khôi khiến mình cảm nhận được sự giằng xé và khao khát giải thoát nội tâm. Những hình khối trừu tượng kết hợp với gam màu tối sáng xen kẽ tạo cảm giác hỗn độn nhưng vẫn ẩn chứa hy vọng. Màu vàng như ánh sáng le lói, như niềm tin vẫn còn trong sâu thẳm tâm hồn. Các nét vẽ nguệch ngoạc thể hiện sự rối loạn, hoang mang nhưng cũng rất thật và gần gũi. Mình thấy bức tranh không chỉ là nghệ thuật, mà còn là tiếng lòng của người nghệ sĩ đang cố gắng bước ra khỏi những đau thương. / Phạm Ngọc Như Ý – 11
Tác phẩm “Vườn xuân Trung Nam Bắc” của Nguyễn Gia Trí là một kiệt tác sơn mài mang đậm bản sắc dân tộc, thể hiện vẻ đẹp duyên dáng của người phụ nữ Việt Nam và khát vọng hòa hợp ba miền đất nước. Với hình ảnh những thiếu nữ trong tà áo dài giữa khu vườn xuân rực rỡ, tranh gợi nên không gian thanh bình, tràn đầy sức sống. Nguyễn Gia Trí đã khéo léo sử dụng chất liệu sơn mài truyền thống kết hợp nghệ thuật trang trí hiện đại để tạo nên bố cục hài hòa, màu sắc tinh tế và đường nét uyển chuyển. Không chỉ đẹp về mặt thị giác, tác phẩm còn chứa đựng tình yêu quê hương sâu sắc và tinh thần dân tộc, là đỉnh cao nghệ thuật của nền mỹ thuật Việt Nam hiện đại. / Nguyễn Tú Hân – 11
Bức tranh “Vườn xuân Trung Nam Bắc” là một kiệt tác sơn mài mang đậm tinh thần dân tộc và vẻ đẹp truyền thống Việt Nam. Trong không gian rực rỡ sắc xuân, những thiếu nữ ba miền Bắc – Trung – Nam hiện lên duyên dáng, thướt tha trong tà áo dài, đội nón lá, như đang dạo bước giữa khu vườn tràn ngập hoa lá và ánh sáng. Cây cối, hoa cỏ và nhân vật trong tranh được cách điệu tinh tế, hòa quyện vào nhau bằng sắc vàng, nâu và đen đặc trưng của sơn mài, tạo nên chiều sâu và sự sang trọng. Không chỉ đơn thuần là một tác phẩm nghệ thuật, bức tranh còn là biểu tượng cho sự đoàn kết, cho vẻ đẹp bất tận của thiên nhiên và con người Việt Nam trong mùa xuân vĩnh cửu. / Khôi Nguyên – 11
Tác phẩm “Chân Giao Chỉ” của Lê Bá Đảng gây ấn tượng mạnh mẽ với em bởi hình ảnh dấu chân kim loại cách điệu, được đặt trong khung sáng uốn lượn như một vầng hào quang linh thiêng. Tên gọi của tác phẩm làm gợi nhớ về cội nguồn dân tộc, về những bước chân đầu tiên của tổ tiên trên dải đất hình chữ S. Dù không hoàn hảo, dấu chân ấy vẫn hiện diện mạnh mẽ như biểu tượng của một lịch sử nhiều biến động nhưng không ngừng tiến bước. Tác phẩm khiến em nhận ra: chỉ khi hiểu sâu về nguồn cội, ta mới có thể bước đi vững vàng vào tương lai. / Nguyễn Mai Khôi – 11
Bức tranh “Đồng đội” của Ngô Đồng là một tác phẩm không ồn ào, nhưng chạm vào tôi bằng sự tĩnh lặng sâu sắc. Sáu người phụ nữ quây quần bên nhau, ánh mắt hiền hòa, tay cầm tờ giấy như đang chia sẻ một ký ức chung. Giữa ánh đèn vàng ấm và bông hoa nở rộ, tôi cảm nhận rõ tình cảm đồng đội sự giản dị, chân thành và bền bỉ như chính những người phụ nữ ấy. Không cần lời, bức tranh vẫn kể được một câu chuyện rất người, rất Việt Nam. / Hoàng Thục Anh – 11
Tranh sơn dầu “Không đề” của Nguyễn Thái Tuấn có nét đặc trưng riêng về chủ đề người không mặt. Bức tranh mang nhiều ánh mắt ở trung tâm như đang đang ẩn dụ cho mỗi con người đang trôi chảy từ thế hệ này sang thế hệ khác và người không mặt tượng trưng sâu sắc về sự mất danh tính, sự tàn lụi của cái tôi, hay sự im lặng và vô danh của con người trong dòng chảy lịch sử và xã hội. “Không đề” không chỉ là một tên gọi mơ hồ, mà chính là sự từ chối gán nhãn, gán nghĩa, khiến người xem phải tự tìm lấy ý nghĩa riêng. Tranh gợi lên câu hỏi về căn tính, về vai trò của con người trong xã hội hiện đại hóa, và cả sự lãng quên của ký ức lịch sử. Qua đó, Nguyễn Thái Tuấn như muốn nhắn gửi: khi con người đánh mất khuôn mặt – nghĩa là đánh mất chính mình, họ chỉ còn là những “hình hài không hồn” trong dòng chảy của thời gian. Đó là một lời cảnh tỉnh nhẹ nhàng mà sâu sắc, khiến người xem phải lắng lại để chiêm nghiệm về bản ngã, về ký ức dân tộc, và về sự cô đơn của chính mình trong thời đương đại. Đây không đơn thuần chỉ là một bức tranh, mà hơn hết còn là một thông điệp nghệ thuật mang tính triết học và xã hội sâu sắc. / Đỗ Văn Nhật Tiến – 11
Trường tiểu học, trung học cơ sở & trung học phổ thông Thái Bình Dương là trường song ngữ Việt - Anh được tổ chức hoạt động theo tiêu chuẩn Quốc tế nhằm phát triển các năng lực then chốt, giúp học sinh hòa nhập với các nền giáo dục tiên tiến toàn cầu và phát triển tối đa năng lực cá nhân.